Tội không thể tha là gì?
Câu trả lời của Kinh Thánh
Tội không thể tha nói đến những hành động đi kèm với một thái độ khiến người phạm tội không bao giờ được Đức Chúa Trời tha thứ. Thái độ ấy hình thành như thế nào?
Đức Chúa Trời tha thứ những người ăn năn tội lỗi, sống theo tiêu chuẩn của ngài và thể hiện đức tin nơi Chúa Giê-su Ki-tô (Công vụ 3:19, 20). Tuy nhiên, một người có thể lún sâu vào con đường tội lỗi và không bao giờ thay đổi thái độ hay hành vi của mình. Kinh Thánh miêu tả người đó có “lòng gian ác” và “trở nên cứng lòng bởi sức cám dỗ của tội lỗi” (Hê-bơ-rơ 3:12, 13). Như đất sét đã nung trong lò và không bao giờ có thể nắn lại, lòng của người đó vĩnh viễn chống lại Đức Chúa Trời (Ê-sai 45:9). Không có cơ sở nào để người như thế được tha thứ, vì vậy người đó phạm tội không thể tha.—Hê-bơ-rơ 10:26, 27.
Một số nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái vào thời Chúa Giê-su đã phạm tội không thể tha. Dù biết Chúa Giê-su làm phép lạ là do thần khí Đức Chúa Trời tác động nhưng với ác ý, họ nói rằng quyền năng của ngài đến từ Sa-tan.—Mác 3:22, 28-30.
Ví dụ về tội có thể tha
Phạm thượng vì không hiểu biết. Sứ đồ Phao-lô từng là người phạm thượng, nhưng sau này ông viết: “Ta được thương xót vì đã hành động do không hiểu biết và thiếu đức tin”.—1 Ti-mô-thê 1:13.
Ngoại tình. Kinh Thánh nhắc đến một số người từng phạm tội ngoại tình nhưng sau đó thay đổi hạnh kiểm và được Đức Chúa Trời tha thứ.—1 Cô-rinh-tô 6:9-11.
“Liệu mình có phạm tội không thể tha?”
Nếu thật lòng ghét đường lối tội lỗi trước đây và thật sự muốn thay đổi thì bạn không phạm tội không thể tha. Đức Chúa Trời có thể tha thứ cho dù bạn tái phạm nhiều lần, miễn là bạn không cứng lòng vĩnh viễn.—Ê-sai 1:18.
Một số người nghĩ là họ đã phạm tội không thể tha vì bị cảm giác tội lỗi dằn vặt. Thế nhưng Kinh Thánh dạy rằng không phải lúc nào chúng ta cũng có thể tin vào cảm giác của mình (Giê-rê-mi 17:9). Đức Chúa Trời không cho chúng ta quyền phán xét người khác, kể cả bản thân (Rô-ma 14:4, 12). Ngài có thể tha thứ ngay cả khi lòng chúng ta lên án mình.—1 Giăng 3:19, 20.
Có phải Giu-đa Ích-ca-ri-ốt phạm tội không thể tha?
Đúng vậy. Vì tham lam, hắn đã lấy trộm tiền đóng góp cho công việc thánh. Thậm chí hắn còn giả vờ quan tâm đến người nghèo trong khi thực chất là muốn có thêm tiền để lấy trộm (Giăng 12:4-8). Đến khi lòng Giu-đa vĩnh viễn chọn làm điều sai, hắn phản bội Chúa Giê-su vì 30 đồng bạc. Chúa Giê-su biết Giu-đa không thể nào thật lòng ăn năn về những gì hắn làm; ngài gọi hắn là “đứa con của sự hủy diệt” (Giăng 17:12). Điều này có nghĩa là khi Giu-đa chết, hắn sẽ bị hủy diệt đời đời, không có hy vọng sống lại.—Mác 14:21.
Giu-đa không biểu lộ lòng ăn năn thật sự. Hắn thú tội với các nhà lãnh đạo tôn giáo đã đồng mưu với hắn, nhưng không phải với Đức Chúa Trời.—Ma-thi-ơ 27:3-5; 2 Cô-rinh-tô 7:10.