Thư thứ nhất gửi tín đồ ở Tê-sa-lô-ni-ca 2:1-20

  • Thánh chức của Phao-lô tại Tê-sa-lô-ni-ca (1-12)

  • Người Tê-sa-lô-ni-ca chấp nhận lời Đức Chúa Trời (13-16)

  • Phao-lô mong gặp người Tê-sa-lô-ni-ca (17-20)

2  Hỡi anh em, hẳn anh em biết rằng chuyến viếng thăm của chúng tôi chẳng phải là vô ích.+  Vì như anh em biết, chúng tôi đã chịu khổ sở và bị đối xử thô bạo ở Phi-líp,+ nhưng chúng tôi nhờ Đức Chúa Trời mà thu hết can đảm để nói cho anh em tin mừng của ngài,+ dù phải đối mặt với nhiều sự chống đối.*  Lời khuyên bảo của chúng tôi chẳng phải bắt nguồn từ những điều sai lầm, động cơ xấu hoặc sự lừa đảo,  nhưng vì được Đức Chúa Trời chấp thuận và giao phó tin mừng nên chúng tôi nói, không phải để làm hài lòng người ta mà để làm hài lòng Đức Chúa Trời, đấng xem xét lòng chúng tôi.+  Thật thế, anh em biết rằng chúng tôi không bao giờ dùng lời dua nịnh hoặc mang bộ mặt giả tạo để che đậy động cơ tham lam;+ Đức Chúa Trời làm chứng về điều đó!  Chúng tôi cũng không tìm kiếm sự vinh hiển từ loài người, từ anh em hay từ người khác, dù chúng tôi có thể lấy tư cách sứ đồ của Đấng Ki-tô để tạo gánh nặng về tài chính cho anh em.+  Trái lại, chúng tôi cư xử mềm mại với anh em, như người mẹ dịu dàng chăm sóc* con mọn của mình.  Vì yêu thương anh em tha thiết nên chúng tôi quyết tâm* cho anh em không chỉ tin mừng của Đức Chúa Trời, mà cả mạng sống chúng tôi nữa,+ bởi anh em đã trở nên những người bạn rất yêu dấu của chúng tôi.+  Hỡi anh em, hẳn anh em nhớ sự cực nhọc và vất vả của chúng tôi. Trong khi rao truyền tin mừng của Đức Chúa Trời cho anh em, chúng tôi làm việc ngày đêm để không tạo gánh nặng về tài chính cho bất cứ người nào trong anh em.+ 10  Anh em và Đức Chúa Trời làm chứng rằng cách cư xử của chúng tôi đối với anh em thật thành tín, công chính và không chỗ trách được. 11  Anh em biết chúng tôi luôn khuyên bảo, an ủi và khuyến giục mỗi người trong anh em,+ như cha+ đối với con, 12  hầu anh em tiếp tục sống xứng đáng với Đức Chúa Trời,+ đấng gọi anh em đến với Nước+ và sự vinh hiển của ngài.+ 13  Thật vậy, đó là lý do chúng tôi không ngừng cảm tạ Đức Chúa Trời,+ vì khi tiếp nhận lời Đức Chúa Trời mà anh em nghe nơi chúng tôi, anh em đã chấp nhận đó là lời của Đức Chúa Trời, chứ không phải lời của con người, vì đó thật là lời ngài, là lời cũng đang tác động trên anh em. 14  Hỡi anh em, anh em đã noi theo các hội thánh đạo Đấng Ki-tô ở Giu-đê, là các hội thánh của Đức Chúa Trời, vì anh em chịu khổ bởi tay đồng hương mình+ giống như họ đang chịu khổ bởi tay người Do Thái, 15  là những kẻ thậm chí đã giết Chúa Giê-su+ cùng các nhà tiên tri và ngược đãi chúng tôi.+ Ngoài ra, những kẻ đó không làm hài lòng Đức Chúa Trời, nhưng chống lại những điều có ích cho mọi người 16  bằng cách cố ngăn chúng tôi rao giảng cho dân ngoại, là điều giúp các dân ấy được cứu.+ Bởi thế, họ luôn chất đầy thêm tội lỗi cho mình. Nhưng cơn thịnh nộ của ngài cuối cùng cũng đến trên họ.+ 17  Hỡi anh em, khi buộc phải xa cách anh em chỉ trong một thời gian ngắn (xa mặt nhưng không cách lòng), chúng tôi đã nỗ lực hết sức để được gặp mặt anh em vì rất mong mỏi điều đó. 18  Bởi vậy chúng tôi muốn đến với anh em. Thật thế, tôi, là Phao-lô, đã cố gắng không chỉ một lần mà hai lần, nhưng Sa-tan đều ngăn đường cản lối chúng tôi. 19  Chúng tôi có được hy vọng, niềm vui hay vương miện vinh dự nào trước mặt Chúa Giê-su khi ngài hiện diện?* Chẳng phải đó chính là anh em sao?+ 20  Anh em quả là sự vinh hiển và niềm vui của chúng tôi.

Chú thích

Cũng có thể là “dù phải tranh đấu rất nhiều”.
Hay “yêu quý”.
Ds: “vui lòng”.