Truyền đạo 3:1-22

  • Mọi việc đều có kỳ định (1-8)

  • Vui hưởng cuộc sống là món quà của Đức Chúa Trời (9-15)

    • Sự vĩnh cửu ở trong lòng loài người (11)

  • Đức Chúa Trời xét xử mọi người theo công lý (16, 17)

  • Người và thú đều phải chết (18-22)

    • Tất cả sẽ trở về bụi đất (20)

3  Mọi việc đều có kỳ định,Mọi hoạt động dưới bầu trời đều có kỳ:   Có kỳ ra đời, có kỳ lìa đời;Có kỳ trồng trọt, có kỳ nhổ vật đã trồng;   Có kỳ giết đi, có kỳ chữa lành;Có kỳ phá đổ, có kỳ xây dựng;   Có kỳ khóc lóc, có kỳ vui cười;Có kỳ than van, có kỳ nhảy múa;*   Có kỳ quăng đá đi, có kỳ gom đá lại;Có kỳ ôm ấp, có kỳ tránh ôm ấp;   Có kỳ tìm kiếm, có kỳ xem như đã mất;Có kỳ giữ lại, có kỳ bỏ đi;   Có kỳ xé rách,+ có kỳ may vá;Có kỳ im lặng,+ có kỳ nói ra;+   Có kỳ yêu, có kỳ ghét;+Có kỳ chiến tranh, có kỳ hòa bình.  Người làm việc thì được gì từ mọi công sức mình?+ 10  Ta đã thấy những việc Đức Chúa Trời giao cho loài người để họ làm. 11  Mọi thứ ngài làm đều tốt đẹp,* đúng kỳ của nó.+ Ngài còn đặt sự vĩnh cửu trong lòng loài người; dù thế, họ không bao giờ hiểu thấu từ đầu đến cuối công việc Đức Chúa Trời đã làm. 12  Vậy, ta kết luận rằng không có gì tốt hơn cho họ là vui vẻ và làm điều lành suốt đời,+ 13  rằng ai ai cũng nên ăn uống và vui mừng về mọi việc khó nhọc của mình. Đó là món quà của Đức Chúa Trời.+ 14  Ta cũng hiểu rằng mọi việc Đức Chúa Trời làm sẽ còn đến mãi mãi. Chẳng cần thêm gì, cũng chẳng cần bớt gì. Đức Chúa Trời làm như thế để người ta kính sợ ngài.+ 15  Điều chi xảy ra đã từng xảy ra, điều chi sẽ đến đã từng có rồi;+ nhưng Đức Chúa Trời tìm kiếm điều chi bị đuổi theo.* 16  Ta còn thấy điều này dưới mặt trời: Chốn công lý lại có sự gian ác, chốn công chính lại có sự gian ác.+ 17  Ta bèn nói trong lòng rằng: “Đức Chúa Trời sẽ xét xử cả người công chính lẫn kẻ gian ác,+ vì mọi hoạt động và mọi hành động đều có kỳ”. 18  Ta cũng nói trong lòng về con người rằng Đức Chúa Trời sẽ thử họ và cho thấy họ chẳng khác chi loài thú, 19  vì có kết cuộc cho loài người và kết cuộc cho loài thú; tất cả đều chung một kết cuộc.+ Loài này chết, loài kia cũng chết; tất cả có cùng sinh khí.+ Thế nên loài người không hơn gì loài thú, vì mọi sự đều là hư không. 20  Tất cả đi đến cùng một nơi.+ Tất cả từ bụi đất mà ra+ và tất cả sẽ trở về bụi đất.+ 21  Nào ai biết chắc sinh khí loài người có lên cao và sinh khí loài thú có xuống đất hay không?+ 22  Ta bèn thấy không có gì tốt hơn cho một người là tìm niềm vui trong công việc mình,+ vì đó là phần thưởng* của người; bởi ai cho người thấy được điều sẽ xảy ra sau khi người đã khuất?+

Chú thích

Ds: “nhảy cẫng”.
Hay “đâu vào đó; thích hợp”.
Cũng có thể là “điều chi đã qua đi”.
Hay “phần”.