Đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài
Anh Don, một Nhân Chứng Giê-hô-va ở Canada, nỗ lực hết sức để nói chuyện với những người sống trên đường. Anh Don kể về một trong những người anh từng gặp: “Tôi gặp một người vô gia cư tên Peter. Ông là một trong những người dơ bẩn nhất mà tôi từng thấy ở các ngõ hẻm. Tính tình của ông ấy rất khó ưa và ông có khiếu khiến người ta lánh xa. Nhiều lần người ta muốn giúp đỡ nhưng ông từ chối”. Dù vậy, trong hơn 14 năm, anh Don đã cố gắng kiên nhẫn và tỏ lòng nhân từ với người đàn ông vô gia cư này.
Một ngày nọ, ông Peter hỏi anh Don: “Anh để ý đến tôi làm gì? Những người khác để tôi yên, tại sao anh lại quan tâm đến tôi?”. Anh Don tế nhị dùng ba câu Kinh Thánh để cố gắng động đến lòng ông Peter. Đầu tiên, anh hỏi ông Peter có biết Đức Chúa Trời có tên không và mời ông đọc câu Thi thiên 83:18. Kế đến, để cho thấy tại sao anh quan tâm đến ông, anh Don mời ông Peter đọc Rô-ma 10:13, 14, câu này giải thích rằng “ai kêu cầu danh Đức Giê-hô-va thì sẽ được cứu”. Cuối cùng, anh Don đọc Ma-thi-ơ 9:36 rồi mời ông Peter tự đọc. Câu này nói: “Khi thấy đoàn dân, [Chúa Giê-su] động lòng thương cảm vì họ bị hà hiếp và bỏ rơi như chiên không có người chăn”. Lúc đó, nước mắt rưng rưng, ông Peter hỏi: “Tôi có phải là một trong những con chiên ấy không?”.
Ông Peter bắt đầu thay đổi. Ông tắm rửa, tỉa râu gọn gàng và mặc quần áo tươm tất mà anh Don tặng. Ông tiếp tục giữ ngoại diện sạch sẽ.
Ông Peter có một cuốn nhật ký. Phần đầu là những lời u ám, còn những dòng ông viết gần đây thì hoàn toàn khác. Có một đoạn viết: “Hôm nay, tôi đã biết danh Đức Chúa Trời. Bây giờ, khi cầu nguyện, tôi có thể cầu nguyện với Đức Giê-hô-va. Thật tuyệt vời khi biết danh ngài! Anh Don nói rằng Đức Giê-hô-va có thể là Bạn của tôi, là đấng luôn dành thời gian lắng nghe tôi, dù tôi cầu nguyện về điều gì hay vào bất cứ khi nào”.
Những dòng nhật ký cuối cùng của ông Peter là dành cho chị em ruột của mình. Ông viết:
“Hôm nay, em cảm thấy không khỏe. Em nghĩ tuổi già đã quật ngã em. Nhưng cho dù hôm nay là ngày cuối của cuộc đời, em biết rằng em sẽ gặp lại bạn mình [anh Don] trong địa đàng. Khi hai chị em đọc những dòng này thì em đã không còn nữa. Nhưng nếu tại tang lễ của em, hai người thấy một người lạ, hãy nói chuyện với anh ấy, và xin đọc cuốn sách nhỏ màu xanh dương này [một công cụ giúp học Kinh Thánh là sách Lẽ thật duy-nhất dẫn đến sự sống đời đời mà ông nhận trước đây nhiều năm]. * Sách đó nói rằng em sẽ gặp lại bạn mình trong địa đàng. Em tin điều này bằng cả tấm lòng. Em yêu dấu của chị, Peter”.
Sau đám tang, chị gái của ông Peter là bà Ummi giải thích: “Cách đây khoảng hai năm, Peter đã liên lạc với tôi. Trong nhiều năm, đó là lần đầu tiên Peter có vẻ hạnh phúc, thậm chí còn mỉm cười”. Bà nói với anh Don: “Tôi sẽ đọc cuốn sách ấy, vì điều tác động đến em trai tôi chắc phải đặc biệt lắm”. Bà Ummi cũng đồng ý thảo luận cuốn sách phát hành gần đây là Kinh Thánh thật sự dạy gì? với một Nhân Chứng Giê-hô-va.
Chúng ta cũng không nên chỉ nhìn vẻ bề ngoài. Thay vì thế, chúng ta cần thể hiện tình yêu thương chân thật, và kiên nhẫn với mọi loại người (1 Ti 2:3, 4). Khi làm thế, chúng ta có thể tác động đến những người như ông Peter, dù vẻ bề ngoài kém thu hút nhưng lòng thì tốt. Chúng ta có thể tin chắc rằng Đức Chúa Trời, đấng “nhìn trong lòng”, sẽ làm chân lý phát triển trong lòng những người ngay thẳng.—1 Sa 16:7; Giăng 6:44.
^ đ. 7 Do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản nhưng nay không còn ấn hành.